top of page
Search


NHÌN NHỮNG MÙA THU ĐI
Một trong những bài học khó khăn nhất có lẽ là nhìn thấy chiếc lá cuối cùng lìa khỏi cành. Cái cây bóng cả đó, giờ đã chọn cách nằm xuống, nghỉ ngơi, không lời.
Những thứ quen thuộc nhất, những điều nhẹ nhàng đã khắc ghi vào tâm khảm của mỗi người trong suốt hành trình trưởng thành của họ sẽ rơi vào một trạng thái đặc biệt - khi phai mờ, lúc tìm về sinh động đến lạ kỳ.

Mắc Nói & Dung Dị
Dec 114 min read


CỤC VÀNG CỦA NGOẠI
Mình cũng từng là cục vàng của ngoại. Một phần vì mình là đứa cháu duy nhất gần ngoại cho đến khi hai cậu lập gia đình và có con, một phần là mình bệnh nặng từ nhỏ, một phần ngoại cũng thương mẹ mình - một trong mười một người con của ngoại. Ngày ấy thứ cộng lại đủ để mình là một cục vàng. Một trong những tấm hình hiếm hoi chụp với Ngoại (từ trái sang: dì Dung, tui, ngoại, Xeko, Tí Em & Ti) Cái gì ngon ngoại cũng để dành cho thằng Tí. Có ngoại ở đó thì không ai được đụng đến

Mắc Nói & Dung Dị
Nov 15 min read


25 NĂM CHO MỘT CUỘC CHUYỆN TRÒ
Đó là một buổi sáng Chủ Nhật giữa tháng 5. Ông đến ghé thăm căn hộ của tôi, theo như lời nói qua điện thoại là “để biết chỗ mày ăn ở sao?”..

Mắc Nói & Dung Dị
Jun 309 min read
bottom of page